Những Gốc Rễ Lịch Sử của Văn Học Trung Quốc
Văn học Trung Quốc kéo dài hàng ngàn năm. Người Trung Quốc đã đánh giá cao văn học và có một vị thần văn học trong thần thoại của họ tên là Văn Xương. Văn Xương theo dõi tất cả các nhà văn ở Trung Quốc và những gì họ đã sản xuất để thưởng hoặc phạt họ theo cách họ đã sử dụng tài năng của mình.
Chính xác khi nào chữ viết lần đầu tiên được sử dụng ở Trung Quốc không được biết đến vì hầu hết chữ viết sẽ được thực hiện trên các vật liệu dễ hỏng như gỗ, tre hoặc lụa. Bộ máy quan liêu của Trung Quốc đã dựa vào hồ sơ viết nhưng cuối cùng chữ viết được sử dụng để tự biểu đạt để tạo ra một số tác phẩm văn học vĩ đại nhất thế giới. Giấy được phát minh vào năm 105 TCN trong triều đại nhà Hán (206 TCN—220 SCN), và quá trình in khắc gỗ phát triển trong triều đại nhà Đường (618—907 SCN), và vào thời điểm đó Trung Quốc đã phát triển một kho tàng tác phẩm văn học ấn tượng.
Kinh Thi: Kho Tàng Văn Học Vượt Thời Gian
Văn Học Cổ Đại Trung Quốc bao gồm các bộ sưu tập thơ, tác phẩm lịch sử, văn bản tôn giáo và tiểu thuyết.
Kinh Thi, còn gọi là Shijing, được dịch ra nhiều cách khác nhau như Sách Ca Dao, là bộ sưu tập thơ cổ nhất còn tồn tại của Trung Quốc, gồm 305 tác phẩm có niên đại từ thế kỷ 11 đến thế kỷ 7 trước Công nguyên. Nó được biên soạn bởi nhà hiền triết cổ đại Khổng Tử (551—479 TCN) và được ông trích dẫn như một mô hình biểu đạt văn học, vì mặc dù có nhiều chủ đề, nội dung luôn "biểu đạt niềm vui mà không dâm đãng, và nỗi buồn mà không quá mức gây hại".
Kinh Thi là một trong Ngũ Kinh, chứa 305 bài thơ được phân loại thành các bài hát phổ biến, ballad, bài hát cung đình và ca tụng.
Bốn phiên bản của Kinh Thi đã xuất hiện sau khi Tần Thủy Hoàng ra lệnh đốt sách nổi tiếng vào năm 213 TCN. Phiên bản duy nhất còn tồn tại chứa các nhận xét giới thiệu của Mao Trường, một học giả phát triển mạnh vào thế kỷ thứ 2 TCN.
Thơ Đường: Đỉnh Cao của Thành Tựu Thơ Ca Trung Quốc
Triều đại nhà Đường được đánh dấu bởi sự thịnh vượng văn hóa theo phong cách quốc tế và được coi là thời kỳ hoàng kim của nghệ thuật và văn học Trung Quốc. Đặc trưng bởi sự ổn định, tiến bộ và hài hòa, Trung Quốc thời Đường trở thành một trong những đế chế vĩ đại nhất trong thời kỳ trung cổ.
Thơ Đường đóng vai trò quan trọng trong đời sống hàng ngày của xã hội Trung Quốc và được coi là đỉnh cao tuyệt đối trong thơ ca Trung Quốc. Để vượt qua các kỳ thi công chức, các học giả phải thành thạo kỹ năng sáng tác thơ.
Theo bộ sưu tập thơ Đường nổi tiếng có tên Toàn Đường Thi, có khoảng 49.000 bài thơ còn tồn tại được chia thành 900 tập và được viết bởi tổng cộng 2.200 nhà thơ.
Li Bai và Du Fu là hai nhà thơ nổi tiếng nhất trong triều đại nhà Đường. Thơ của họ phản ánh cuộc sống xa hoa của triều đình cũng như những cảm xúc mâu thuẫn do các chiến dịch quân sự của nhà Đường gây ra.
Li Bai đã sáng tác khoảng 1.000 bài thơ còn tồn tại và 34 trong số đó được bao gồm trong tuyển tập nổi tiếng 300 Bài Thơ Đường. Những bài thơ nổi tiếng nhất của Li Bai bao gồm Tĩnh Dạ Tư, được đưa vào sách giáo khoa ở Trung Quốc hiện nay cũng như Xuân Nhật Túy Khởi, một bài thơ ca ngợi niềm vui uống rượu.
Người bạn của ông, Du Fu, thường được gọi là Thi Thánh, đã viết gần 1.500 bài thơ với các chủ đề như lịch sử, chiến thuật quân sự, hội họa và đạo đức.
Bốn Tác Phẩm Kinh Điển Vĩ Đại: Tinh Hoa của Tiểu Thuyết Cổ Điển Trung Quốc
Được viết trong các triều đại Minh và Thanh, Thủy Hử, Tam Quốc Diễn Nghĩa, Hành Trình về Phương Tây và Giấc Mộng Lầu Hồng được coi là những tiểu thuyết vĩ đại và có ảnh hưởng nhất của Trung Quốc cổ đại. Những câu chuyện này rất phổ biến ở Trung Quốc và đã được kể lại nhiều lần trong các vở opera Trung Quốc, phim ảnh và sách hiện đại.
Thủy Hử, một cuốn sách còn được gọi là Anh Hùng Lương Sơn Bạc, kể câu chuyện về 108 anh hùng trong triều đại nhà Tống tập hợp lại để làm việc thiện.
Tam Quốc Diễn Nghĩa là một cuốn sách kể câu chuyện lãng mạn hóa về Tam Quốc bao gồm các nhân vật lịch sử thực như Lưu Bị và Tào Tháo. Nó cũng bao gồm các sự kiện lịch sử như Trận Xích Bích.
Hành Trình về Phương Tây là câu chuyện kể về những cuộc phiêu lưu của một nhà sư Phật giáo đi đến Ấn Độ để tìm kiếm các sách thánh.
Giấc Mộng Lầu Hồng là một cuốn sách phức tạp với nhiều nhân vật, kể về sự thăng trầm của một gia đình Trung Quốc trong triều đại nhà Thanh.